Bác Hồ kính yêu của chúng ta đã nói: “Mỗi người tốt là một bông hoa đẹp, cả dân tộc ta là một rừng hoa đẹp”. Nghe lời Bác dạy, mỗi con người chúng ta đều ra sức phấn đấu trở thành những bông hoa đẹp để cùng nhau khoe sắc.
Và hôm nay, ở đây tôi muốn kể cho các bạn nghe về một bông hoa gương người tốt việc tốt mà chính tôi được biết đến hàng ngày. Đó chính là chị đồng nghiệp của tôi Phạm Thanh Tâm, hiện đang là giáo viên trường THCS Thanh Xuân Nam. Tôi quen chị Tâm từ khi Tôi bắt đầu về trường THCS Thanh Xuân Nam năm 2011. Ngày đầu tiên đến trường tôi đã ấn tượng chị với dáng người bé nhỏ, nhưng xen vào đó là sự nhanh nhẹn, đôi mắt đen nháy với nụ cười duyên dáng, toát lên vẻ thân thiện. Làm cùng nhau một thời gian, trường chúng tôi bất ngờ với tâm huyết và sự yêu nghề, yêu trẻ của chị.
Chị là giáo viên trẻ nhưng chuyên môn rất vững vàng lại là người rất có trách nhiệm trong công việc, nên chị thường được Ban giám hiệu tin tưởng giao cho những công việc khó, đặc biệt trong công tác chủ nhiệm lớp chị luôn là cái tên được nhắc đến bởi sự sát sao quan tâm, chăm sóc học sinh, nên dù lớp có nhiều học sinh chưa ngoan, cá biệt thì khi chị chủ nhiệm lớp cũng ngoan và nề nếp hơn rất nhiều. Các em học sinh thường gọi chị với cái tên rất trìu mến mẹ Tâm. Có lẽ đây chính là động lực giúp chị vượt qua mọi khó khăn trong công tác chủ nhiệm lớp. Chị thường nói với chúng tôi rằng “ Hãy yêu thương học sinh như chính con của mình” thì dù học sinh có là học sinh cá biệt, khó bảo cũng sẽ cảm nhận được tình yêu thương chân thành của thầy cô giáo mà trở nên ngoan hơn, biết cư xử hơn. Đây chính điều tôi rất khâm phục chị, vì để yêu thương 1 đứa trẻ không phải con mình và rất nghịch ngợm, khó bảo quả là điều khó khăn đối với giáo viên. Bên cạnh việc rất thành công trong công tác chủ nhiệm thì lĩnh vực chuyên môn chị cũng là người vững vàng, tâm huyết và sáng tạo. chị không ngại khó mà thường xuyên xung phong tham gia các cuộc thi giáo viên dạy giỏi các cấp, chị nói với tôi “Thi cũng là cách để mình rèn luyện sự tự tin, và sau mỗi 1 kì thi mình trưởng thành hơn, em cứ thử mà xem” Tôi thấy mình cần học tập cách suy nghĩ tích cực của chị để đón nhận công việc, và thử thách một cách chủ động hơn. Tôi cũng không thể quên được những buổi trưa khi mọi người tranh thủ ngủ thì chị tranh thủ làm việc, viết sổ sách, làm giáo án, lên kế hoạch cho công việc, chị sắp xếp công việc rất khoa học để đảm bảo được trường lớp và việc gia đình nên mỗi dịp đoàn kiểm tra về thì chị vẫn thong dong không dồn việc như chúng tôi. Tuy không nói ra nhưng tôi rất khâm phục chị, mọi người thường trêu “ Người thì bé sao làm được nhiều việc thế” quả là “ Bé hạt tiêu” !. Chị đúng là người gieo hạt vẫn đang hàng ngày cống hiến cho đời những bông hoa thơm chị cũng là động lực cho chúng tôi học tập và noi theo. Chúng ta, mỗi con người của sức trẻ, hãy tự làm một bông hoa, để góp phần cho cuộc sống tươi đẹp hơn.
Người viết
Giáo viên Dương Quỳnh Nga